Thursday, January 9, 2014
Cora chỉ về phía khẩu súng. - Anh đã dùng nó lần nào chưa?
Cora chỉ về phía khẩu súng. - Anh đã dùng nó lần nào chưa? - Cô hỏi. - Ý em muốn nói - đã bao giờ anh dùng nó bắn vào một người nào chưa?
- Em đánh trống lảng, - anh nhận định.
- Em hỏi nghiêm chỉnh đấy. Em quan tâm đến chuyện đó.
- Chưa, chưa bao giờ anh bắn vào ai cả. Và anh hy vọng anh không bị ép phải làm điều đó.
Một nếp nhăn rất sâu hằn phía chân mũi anh. Tối hôm nay có thể sẽ đến bước đó. Thật đột ngột, cảm giác sợ hãi lại nội dậy. Nó siết bóp tim anh. Trong đêm qua anh đã quên được nỗi sợ. Giờ nó lại hiện hữu.
Anh lắc đầu xua đi những suy nghĩ u ám khi khoác áo veston lên người rồi cúi xuống với Cora.
- Anh không nhìn được máu, - anh nhẹ nhàng nói. - Hẹn gặp lại em sau, bé yêu! Giờ anh đã vui khi nghĩ tới lúc gặp lại em.
Cô duỗi dài hai cánh tay về phía anh. Và vòng ôm lấy cổ anh. Anh hôn lên trán cô, rồi lên miệng cô. Rồi anh giơ tay gạt làn chăn mỏng ra khỏi cơ thể cô và chầm chậm vuốt cả hai tay lên làn da nóng rẫy của cô, trước khi anh dứt mình đứng phắt dậy và bước đi luôn, không nhìn lại thêm lần nữa, bởi e ngại cái nhìn đó có thể lại khiến anh thành yếu đuối. Anh cần một cái đầu tỉnh táo, và anh không thể né tránh, không thể tỏ ra hèn hạ, nếu không muốn làm hỏng thành quả của bao nhiêu tháng trời lao động. http://xemphimhaynhatphmm.blogspot.com/
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment